40 Năm Sau Một Cuộc Bội-Phản
Total Page:16
File Type:pdf, Size:1020Kb
phản đả ng trưởng, nhưng toàn thể những 40 NĂM SAU người liên hệ xa gần với đảo-chánh đã phản MỘT CUỘC BỘI-PHẢN bội chính thể dân chủ. Chế độ Ngô đình Diệm vào 2,3 năm cuối có thể bắt đầu mất lòng dân Nguyễn Vy-Khanh vì tỏ ra độc tài, đối lập bị tù, cả bị chết oan, đồng ý, nhưng đối lập ở Việt Nam ta cứ nhắm Với tư cách hậu sinh và nghiệp-dư nghiên cứu lật đổ chính quyền hợp pháp, cứ một sống một lịch-sử, chúng tôi xin có một số nhận xét về chết, mà không chấp nhận trò chơi dân chủ. biến cố lịch-sử và chính-trị 1-11-1963 đã xảy ra Nếu tranh đấu chính-trị như ở các nước Tây 40 năm trước, mong độc giả xem đây là những phương thì đã không đưa đến những hậu quả góp ý hướng về tương lai hơn là tranh luận hơn đó. Vả lại tất cả những người bị chính quyền thiệt và biên khảo lịch-sử. bắt (sinh viên, học sinh, phật tử, chính-trị gia, cả những người bị bắt sau vụ đảo-chánh 11- 1. Trước hết, cuộc đảo-chánh 1-11-1963 nói 11-1960 chờ ra tòa) đều đã được Hội đồng chung là một vụ bội-phản có tính toán và vì cách-mạng thả tự do - nhưng bắt tù lại một số quyền lợi (1) phe nhóm cá nhân hơn là quốc- cao cấp của chính quyền vừa bị đảo-chánh, có gia, của một số sĩ quan cao cấp trong đó phần người sau sẽ bị xử tử! Xét về toàn bộ nguyên lớn là thành phần đã được người Pháp đào tạo. nhân đưa đến cuộc đảo-chánh 1-11, yếu tố tôn Xảy ra như ở một số thuộc địa ở Phi châu mà giáo chỉ là cái cớ, một cớ có tổ chức chứ không tình trạng còn mãi đến nay! Cuộc đảo-chánh 1- tự bộc phát và "pháp nạn" chỉ xảy ra ở một số 11 thêm một lần chứng minh và làm nổi bật cái nơi có đầu não phe Phật giáo chính-trị! não trạng (mentality) phản trắc, hai lòng và cái não-trạng phục tùng ngoại bang của một số 3. Nếu phải nói đến Chính Nghĩa, Chính Danh, người Việt Nam. Ngay hai đảng viên Cần Lao thì nhìn chung, đã bị phe đảo-chánh và đồng đã phản là tướng Tôn Thất Ðính và đại tá Ðỗ minh Mỹ xem thường. 1-11-1963 là một cuộc Mậu: ông Ðính, "con cưng của chế độ", ngày đảo-chánh nghĩa là phá đổ Chánh đề phù Tà 25-10 trước đảo-chánh, đã xin cải tổ chính phủ hoặc tạo-dựng một Chánh khác không thể và cho ông chức bộ-trưởng Nội-Vụ nhưng bị từ Chánh bằng cái Chánh do dân chủ tạo nên, vì chối (ông Trần Văn Ðôn thì mong được chức dù gì thì chính quyền đệ nhất cộng-hòa là một bộ trưởng Quốc-Phòng) ngoài ra ông mang cơ cấu hợp hiến, hợp pháp và tương đối có thêm mặc cảm tấn công các chùa đêm 21-8-63 chính nghĩa! Ngay sau khi chắc chắn anh em và bị ông Nhu khiển trách họp báo nói tiếng tổng-thống Ngô đình Diệm đã chết, chiều 2-11- Pháp bồi và cho đi nghĩ Ðà-Lạt, còn đại tá Ðỗ 1963, Ủy Ban Cách-mạng (2) đã ra Quyết nghị Mậu theo đảo-chánh vì tức đã không được lên số 2 ngưng áp dụng Hiến Pháp 26-10-1956! Có tướng trong khi bạn ông (cùng trình độ như người đổi "đảo-chánh" thành "cách-mạng" thì ông) được đeo sao. Sau ngày 2-11-1963, lon cũng chẳng thấy cách-mạng gì hơn vì cũng tướng tá được gắn thoải mái, cả tự gắn, có từng ấy nhân vật, từ thủ tướng Nguyễn Ngọc người (tướng Ðỗ Cao Trí) phải khiếu nại và rồi Thơ đến các tướng nhiều sao trong Hội đồng dù vừa mới lên lon chưa đầy tháng cũng được Cách-mạng đều do quân đội (và công an) thực thêm một lon nữa! Thời Trịnh Nguyễn và phân dân Pháp đào luyện, và cũng chẳng có lý- tranh Gia Long - Tây Sơn được tái diễn trên thuyết cách-mạng gì mới! Những người làm mảnh đất nhiều ngàn năm văn hiến đó! Những đảo-chánh tự cho có chính-nghĩa dù không tôn não trạng đáng buồn đó, tiếc thay, hãy còn hiện trọng trật tự, dân chủ, cả những người làm đảo- diện sống động trong cộng đồng người Việt hải- chánh 11-11-1960 trước đó. Có người phê ngoại! phán ông Ngô đình Diệm "lật lọng", "phản" cựu hoàng Bảo Ðại là người đã bổ nhiệm ông làm 2. Cuộc đảo-chánh này nay nhìn lại thấy rõ là thủ-tướng, có người còn nhân danh phong hoá một mưu đồ chống phá những nền tảng cùng Nho giáo hoặc dân tộc. Chúng tôi nhìn thời đó tư tưởng dân-chủ của một nền Cộng Hoà như một thời Trịnh Nguyễn và Gia Long-Tây (République) non nớt 9 năm. Cá nhân một số Sơn: thì Quang Trung cũng đã nhận lời vua Lê tướng tá đảo-chánh đã phản chủ, phản thầy, Hiển Tông phù Lê diệt Trịnh và còn được gả -1- công chúa Ngọc-Hân cho, mà rồi sau quần thần đại tá Lê Quang Tung tư lệnh Lực Lượng Ðặc vua Lê bị ông rượt sang Tàu. Thứ nữa sử cũng Biệt, và em ông là thiếu tá Lê Quang Triệu tối ghi rằng anh em Tây Sơn nhận phục tùng chúa 1-11; tổng-thống Ngô đình Diệm và em ông là Nguyễn, chỉ cốt lật đổ quyền thần Trương Phúc cố vấn Ngô đình Nhu sáng 2-11. Bốn người, Loan thôi, mà rồi thành Phú Xuân đã bị anh em anh em ông tổng-thống và anh em ông Tung Tây Sơn đốt cháy, còn quần thần Chúa Nguyễn Triệu bị đại úy Nguyễn Văn Nhung cận vệ của phải bỏ chạy vô Nam. Thứ nữa, thời điểm Dương Văn Minh giết và bắn chết (thiếu tá tháng 6 và 7 năm 1954 là lúc chiến-tranh Việt- Dương Hiếu Nghĩa cùng với đại úy Nhung giết Pháp lên cao độ, khủng hoảng chính-trị (chính- anh em tổng-thống), đại tá Quyền bị thuộc hạ phủ Bửu Hội không được lâu), xã hội băng hoại phản thùng là thiếu tá Lực và đại úy Giang giết. và miền Nam thì thập nhị sứ quân. Cựu hoàng Các sĩ quan khác không thuận theo đảo-chánh Bảo Ðại dù là quốc trưởng nhưng không hề hoặc bị nghi ngờ thì bị giam ở bộ Tổng Tham đụng việc, chỉ giải trí riêng với hậu thuẫn (và mưu như Cao Văn Viên, Lê Nguyên Khang, tiền bạc, bổng lộc) của các sứ quân. Bảo Ðại lại Nguyễn Ngọc Khôi, Ðỗ Ngọc Nhận, v.v. do người Pháp đặt ở chức quốc trưởng, nên Người trách nhiệm hàng đầu trong vụ ám sát trưng cầu dân ý và Hiến Pháp 26-10-1956 anh em tổng-thống là trung tường Dương Văn không phải là một bước đầu dân chủ đấ y sao? Minh. Các tướng thuộc Ủy Ban Cách-Mạng ở Trong hoàn cảnh bất an hậu thế chiến và thuộc Sài-Gòn lúc đó như Trần Văn Ðôn (5), Tôn Thất địa đó, làm thủ tướng đâu phải dễ (trước đó Ðính (6) và đại tá Ðỗ Mậu (7),... hoặc ở xa như mấy năm thủ tướng BS Nguyễn Văn Thinh đã tướng Khánh, Thi đều xác nhận điều này. Dù gì phải tự sát!). Chính những người pro-Bảo Ðại ở thì anh em tổng-thống Ngô đình Diệm đã bị ám Pháp lúc đó đã nhận xét như LM Cao Văn Luận sát chết, do thiếu tá Dương Hiếu Nghĩa hay đại nhân chứng ghi lại trong hồi ký của ngài:" Bảo úy Nguyễn Văn Nhung thừa hành thì tướng Ðại đưa Ngô đình Diệm ông Diệm về Việt Nam Dương Văn Minh và Ủy Ban Cách-Mạng phải là để đốt cháy tương lai chính-trị của ông mà liên đới trách nhiệm trước lịch-sử, cũng như thôi!" (3). Thành quả và sự thực lịch-sử đã hiển các tướng Mai Hữu Xuân ("Mission accomplie!" nhiên, viết lịch-sử là đứng ở tổng thể và cân chào trình tướng Dương Văn Minh) và hai đại nhắc phải-trái, sao lại có người đi soi móc chi tá Nguyễn Văn Quan và Dương Văn Lắm,... chỉ tiết thổi phồng cho to, mà lại làm một cách thiên huy đ oàn quân xa đi đón đã không làm tròn vị hoặc giả dối, đạo đức giả? Tiện đây chúng tôi trách nhiệm, hoặc có chỉ huy mà như không xin mở dấu ngoặc nói thêm là đối với cuộc hoặc đồng lõa vì sự đã rõ là hai ông Nghĩa và chiến-tranh vừa qua (1954-1975), giới viết lách Nhung muốn làm gì thì làm (cả cho biết trước!). trong nước và một phần ở hải-ngoại đã nhận ra Ông Trần Văn Ðôn kết luận chuyện tìm kẻ chủ rằng chẳng có chính nghĩa nào hết nếu xét cho xướng đã tỏ đồng ý và khen "người nào đó ra cùng.