Julianus Hoàng Đế Của Đế Quốc La Mã Pho Tượng Hoàng Đế Julian

Total Page:16

File Type:pdf, Size:1020Kb

Julianus Hoàng Đế Của Đế Quốc La Mã Pho Tượng Hoàng Đế Julian Julianus Hoàng đế của Đế quốc La Mã Pho tượng Hoàng đế Julian. Hoàng đế nhà Constantinus Trị vì Caesar: 6 tháng 11 năm 355 – tháng 2 năm 360. Augustus: tháng 2 năm 360 – 3 tháng 11 năm 361. Augustus duy nhất: 3 tháng 11 năm 361 – 26 tháng 6 năm 363 Tiền nhiệm Constantius II Kế nhiệm Jovianus Hôn phối [hiện] [hiện]Hậu duệ Tên đầy đủ Flavius Claudius Julianus (từ khi sinh ra đến lúc làm vua); Flavius Claudius Julianus Caesar (làm Caesar); Flavius Claudius Julianus Augustus (làm Augustus) [hiện]Tước vị Triều đại Nhà Constantinus Thân phụ Julius Constantius Thân mẫu Basilina Sinh 331 hoặc là 332 Constantinopolis, Đế quốc La Mã Mất 26 tháng 6 năm 363 (tuổi 31 hay 32) Maranga, Lưỡng Hà An táng Tarsus Julianus (tiếng Latin: Flavius Claudius Julianus Augustus;[1] 331/332[2] – 26 tháng 6 năm 363), có hỗn danh là Julianus Kẻ bội giáo, hoặc là Julianus Nhà hiền triết, là một Hoàng đế của Đế quốc La Mã, trị vì từ năm 355 cho đến năm 363 và là một nhà triết học lừng danh, là một nhà văn viết tiếng Hy Lạp.[3] Ông được coi là một danh nhân lỗi lạc trong lịch sử thời kỳ cổ đại, một trong những vị Hoàng đế có danh tiếng vào thế kỷ 4.[4][5] Ông vẫn tiếp tục lôi cuốn hậu thuế trong suốt những thế kỷ sau khi ông qua đời, khi đó có người coi ông là vị đại anh quân, mà cũng có ngừoi coi ông là tội đồ, v.v... những quan điểm này bắt nguồn từ việc ông quyết tâm đưa Đế quốc La Mã trở lại với truyền thống tôn giaó cổ. Nhưng dẫu sao đây nữa thì ông vẫn được xem là là một vị Hoàng đế - chiến binh - văn sĩ xuất sắc, nhưng bi kịch và gắn liền với bối cảnh lịch sử đầy biến động của đất nước dưới thời ông.[6][7] Ông là vị Hoàng đế đã nỗ lực khôi phục nền văn minh Hy Lạp cổ đại và tiến hành cuộc tranh đấu cuối cùng của Đa Thần giáo trước khi Ki-tô giáo có thể toàn thắng trong Đế quốc La Mã - đây là một hành động liều lĩnh và qua đó ông có thể được coi là một vị anh hùng hoài cổ. [7] Ông là một Hoàng thân của Vương triều Constantinus, em trai của Constantius Gallus - Phó Hoàng đế của Constantius II. Sau khi hành quyết Gallus, Hoàng đế Constantinus II phong ông làm Phó Hoàng đế (Caesar) kế ngôi Gallus vào năm 355 và từ đó ông hùng cứ tại các tỉnh miền Tây. Ông vừa là một tri thức vừa là một người lính.[7] Trong suốt triều đại của mình ông thân hành cầm quân đi đánh thắng được người Alamanni và người Frank. Chiến thắng vang dội nhất của ông là trận đánh tại Argentoratum (357), tại đó dù quân số ít hơn hẳn người Alamanni nhưng ông đã giáng một đòn sấm sét vào man tộc này. Vào năm 360, các chiến binh của ông tôn ông làm Augustus, do đó nạn binh lửa bùng nổ giữa Constantius II và Julianus. Thế nhưng, Constantius II qua đời trước khi hai ông vua có thể giao chiến với nhau, nhờ đó Julianus nhanh chóng kéo đại binh vào kinh kỳ Constantinopolis[8] và trở thành vị Hoàng đế kế tục chính đáng của ông ta. Vào năm 362, Hoàng đế Julianus thân chinh khởi binh rời khỏi kinh thành Constantinopolis mà kéo về xứ Antioch, rồi sang năm 363, ông kéo đại quân từ thành Antioch tràn vào Đế quốc Ba Tư khi ấy do nhà Sassanid cai trị. Dù đánh thắng được quân Ba Tư, ông bị thương chí mạng, ít lâu sau thì về cõi vĩnh hằng trên đường lui binh. [9] Julianus là một người có nhân cách vô cùng khó hiểu và phức tạp,[7] đến mức hiếm có: ông là "một nhà chỉ huy quân sự, một tín đồ của thuyết thần trí, một nhà cải cách xã hội, và là một nhà văn".[10] Với cương vị lãnh đạo quân sự, ông được xem là một vị thống soái tài giỏi và được lòng ba quân, bách chiến bách thắng trong các cuộc chiến tranh chống người German.[11] Tuy trị vì thiên hạ nhưng ông có đức tính sống thanh đạm.[12] Ông là vị vua cuối cùng không theo đạo Ki-tô của Đế quốc La Mã và đã ra sức đưa Đế quốc quay trở về với những giá trị truyền thống của người La Mã để cứu vãn Đế quốc khỏi lâm vào tình trạng "tan rã".[13] Ông thanh lọc bộ máy Chính phủ từ đầu chí cuối, và quyết tâm hồi phục lại những truyền thống tôn giáo xưa của người La Mã bằng việc tẩy chay Ki-tô giáo. Đây là một cuộc cách mạng tôn giáo trong lịch sử Đế chế La Mã.[8] Việc bài trừ Ki-tô giáo nhằm tâng Đa thần giáo Tân Plato lên của ông đã khiến cho Giáo hội đặt cho ông cái hỗn danh là "Julianus Kẻ bội giáo".[14] Thật là thú vị, ông cũng là vị Hoàng đế cuối cùng của Vương triều Constantinus — triều đại Ki-tô giáo đầu tiên trong lịch sử Đế quốc La Mã. Là vị Hoàng đế đấu tranh bảo vệ nền văn minh thế giới cổ đại chống lại những mầm mống của thời kỳ Trung Cổ, tên tuổi ông xuất hiện trong nhiều tác phẩm văn học - nghệ thuật và đến nay hậu thế mà không chán ông. [15] Mục lục 1 Thiếu thời o 1.1 Caesar ở Gaul . 1.1.1 Chiến dịch chống lại những bộ lạc German 2 Thuế khóa và chính quyền o 2.1 Nổi dậy ở Paris 3 Ghi chú o 3.1 Tác phẩm của Julianus . 3.1.1 Viết về vua Julianus o 3.2 Các tư liệu thứ cấp 4 Xem thêm 5 Liên kết ngoài [ ] Thiếu thời Julian solidus, c. 361. The obverse shows a bearded Julian with an inscription, FL(AVIVS) CL(AVDIVS) IVLIANVS PP AVG (PP=Pater Patriae, "father of the nation"; AVG=Augustus). The reverse depicts an armed Roman soldier bearing a military standard in one hand and subduing a captive with the other, a reference to the military strength of the Roman Empire, and spells out VIRTVS EXERCITVS ROMANORVM, "the bravery/virtue of the Roman army". Under the soldier one reads SIRM indicating the coin was minted in Sirmium, the home of Constantine's family. Trong khi các kiến trúc sư của Hoàng đế Constantinus I đang ra sức xây dựng tân đô Constantinopolis tại Kim Giác, và trang hoàng kinh thành với những bức tượng và tác phẩm nghệ thuật trong khắp thế giới Hy Lạp cổ, thì tại một trong những cung điện mới ở tân đô Constantinopolis được xây dựng ven biển Marmara, em trai của nhà vua là Julius Constantius (quan Tổng tài vào năm 335) sinh hạ một hoàng nhi thứ ba: đó là Flavius Claudius Julianus.[16] Lúc đó là vào tháng 5 hoặc là tháng 6 năm 332[17] hay năm 331. Thân mẫu của Julianus là Basilina, một người phụ nữ người gốc Hy Lạp.[18][19] Cả song thân của ông đều là tín đồ Ki-tô giáo. Ông bà nội của ông là Hoàng đế Tây La Mã Constantius Chlorus và người vợ thứ là Flavia Maximiana Theodora. Ông bà ngoại của ông là Julius Julianus, Pháp quan Thái thú của phương Đông dưới thời Hoàng đế Licinius từ năm 315 cho đến năm 324 và là quan Tổng tài sau năm 325.[20] Không rõ bà ngoại của vua Julianus có tên là gì. Ông có ba người anh và chị khác mẹ trong số đó nhỏ nhất là Hoàng tử Constantius Gallus, lớn hơn ông khoảng 6 tuổi. Thân mẫu của Julianus qua đời chỉ vài tháng sau khi sinh hạ ông. Dưới sự giám sát của Hoàng tử Julius Constantius thân phụ ông, ông được các bà vú giáo dưỡng. Vì vị Hoàng tử còn quá non trẻ nên Hoàng gia cần rất nhiều bà vú để nuôi dưỡng ông.[21] Tuy không rõ ngày sinh của Julianus, ta biết rõ rằng ông sống êm dịu trong Hoàng cung dưới triều vua Constantinus I, do đó ông trở nên giàu cảm xúc. Bởi lẽ, tuy Constantinus I thường hiềm khích thân phụ Julianus do ông này là con của bà Theodora - thứ phi của phụ hoàng Constantius I của Constantinus I, giờ đây Hoàng đế lại trở nên ưng ái và yêu mến thân phụ của Julianus cùng với mọi Hoàng nam khác của phụ hoàng Constantius I và Theodora. Có lẽ Constantinus I đã là một người bác tốt của Julianus. Nhưng do trong phủ đệ của Julius Constantius có quá nhiều thái giám và nữ nô nên bà ngoại ông đưa Julianus ra khỏi kinh đô vì sợ những người này sẽ làm hư hỏng đứa trẻ. Ông được nuôi dạy thành một người Ki-tô giáo, bởi lẽ Constantinus I là vị Hoàng đế Ki-tô giáo đầu tiên của Đế quốc La Mã. Ông hẳn là biết tiếng Latinh, nhưng ông viết tiếng Hy Lạp nhiều hơn cả. Ông không ham muốn lên nắm Đế quyền, nhưng ham thích văn hóa.[21] Tuy nhiên, vào năm 337, mọi chuyện làm tình hình thay đổi: Hoàng đế Constantinus I thân chinh thống suất đại binh rời khỏi kinh kỳ Constantinopolis mà lên đường đi đánh Ba Tư.
Recommended publications
  • The Political and Military Aspects of Accession of Constantine the Great
    Graeco-Latina Brunensia 24 / 2019 / 2 https://doi.org/10.5817/GLB2019-2-2 The Political and Military Aspects of Accession of Constantine the Great Stanislav Doležal (University of South Bohemia in České Budějovice) Abstract The article argues that Constantine the Great, until he was recognized by Galerius, the senior ČLÁNKY / ARTICLES Emperor of the Tetrarchy, was an usurper with no right to the imperial power, nothwithstand- ing his claim that his father, the Emperor Constantius I, conferred upon him the imperial title before he died. Tetrarchic principles, envisaged by Diocletian, were specifically put in place to supersede and override blood kinship. Constantine’s accession to power started as a military coup in which a military unit composed of barbarian soldiers seems to have played an impor- tant role. Keywords Constantine the Great; Roman emperor; usurpation; tetrarchy 19 Stanislav Doležal The Political and Military Aspects of Accession of Constantine the Great On 25 July 306 at York, the Roman Emperor Constantius I died peacefully in his bed. On the same day, a new Emperor was made – his eldest son Constantine who had been present at his father’s deathbed. What exactly happened on that day? Britain, a remote province (actually several provinces)1 on the edge of the Roman Empire, had a tendency to defect from the central government. It produced several usurpers in the past.2 Was Constantine one of them? What gave him the right to be an Emperor in the first place? It can be argued that the political system that was still valid in 306, today known as the Tetrarchy, made any such seizure of power illegal.
    [Show full text]
  • The Cambridge Companion to Age of Constantine.Pdf
    The Cambridge Companion to THE AGE OF CONSTANTINE S The Cambridge Companion to the Age of Constantine offers students a com- prehensive one-volume introduction to this pivotal emperor and his times. Richly illustrated and designed as a readable survey accessible to all audiences, it also achieves a level of scholarly sophistication and a freshness of interpretation that will be welcomed by the experts. The volume is divided into five sections that examine political history, reli- gion, social and economic history, art, and foreign relations during the reign of Constantine, a ruler who gains in importance because he steered the Roman Empire on a course parallel with his own personal develop- ment. Each chapter examines the intimate interplay between emperor and empire and between a powerful personality and his world. Collec- tively, the chapters show how both were mutually affected in ways that shaped the world of late antiquity and even affect our own world today. Noel Lenski is Associate Professor of Classics at the University of Colorado, Boulder. A specialist in the history of late antiquity, he is the author of numerous articles on military, political, cultural, and social history and the monograph Failure of Empire: Valens and the Roman State in the Fourth Century ad. Cambridge Collections Online © Cambridge University Press, 2007 Cambridge Collections Online © Cambridge University Press, 2007 The Cambridge Companion to THE AGE OF CONSTANTINE S Edited by Noel Lenski University of Colorado Cambridge Collections Online © Cambridge University Press, 2007 cambridge university press Cambridge, New York, Melbourne, Madrid, Cape Town, Singapore, Sao˜ Paulo Cambridge University Press 40 West 20th Street, New York, ny 10011-4211, usa www.cambridge.org Information on this title: www.cambridge.org/9780521818384 c Cambridge University Press 2006 This publication is in copyright.
    [Show full text]
  • A Medallion of Constantius II Julia Ruff Lawrence University
    Lawrence University Lux Lawrence University Honors Projects 2005 A Medallion of Constantius II Julia Ruff Lawrence University Follow this and additional works at: https://lux.lawrence.edu/luhp Part of the Byzantine and Modern Greek Commons © Copyright is owned by the author of this document. Recommended Citation Ruff, Julia, "A Medallion of Constantius II" (2005). Lawrence University Honors Projects. 70. https://lux.lawrence.edu/luhp/70 This Honors Project is brought to you for free and open access by Lux. It has been accepted for inclusion in Lawrence University Honors Projects by an authorized administrator of Lux. For more information, please contact [email protected]. This honors these submitted by Julia Ruff has been read and found acceptable for Honors in Independent Study Randall McNeill, Member of the Examinin~ Committee Je#ld Podair, Member of the Examining Committee Carol Lawton, Thesis Adviser A MEDALLION OF CONSTANTIUS II Julia Ruff TABLE OF CONTENTS Preface 1 Introduction 2-3 The Sources 4 Historical Background 4-9 Ammianus Marcellinus 9-12 Reign of Constantius II 13-18 Medallions: Definition 18-19 Medallions: Occasions for Minting 19-22 Medallions: Intended Recipients 23-27 Description of the Medallion 28 Obverse 28-33 Reverse 34-39 Medallions: Production 39-45 The Messages of the Medallion of Constantius 45-50 Conclusions 50-51 Figure 1 52 Figure 2 53 Figure 3 54 Figure 4 55 Figure 5 56 Figure 6 57 Figure 7 58 Figure 8 59 Figure 9 60 Bibliography 61-62 ( 1 ( PREFACE I would like to acknowledge those individuals who have helped to make this work possible.
    [Show full text]
  • A Numismatic Iconographical Study of Julian the Apostate
    A Revolutionary or a Man of his Time? A Numismatic Iconographical Study of Julian the Apostate Master’s Thesis in Classical Archaeology and Ancient History, Spring 2018 Department of Archaeology and Ancient History Lund University Author: Nicolas Frendin Supervisor: Henrik Gerding 2 Abstract Julian the Apostate’s short rule has left in the historical records a clearly divisive picture. This thesis starts with that divisive nature of the reign of Rome’s last pagan emperor and aims to analyse some of the Apostate’s coinage iconography. Can the symbols used on the coins minted during his reign say something about his allegedly revolutionary rule? By choosing to focus on a set of ten symbols found of Julian’s coins, this thesis was subsequently divided in a three-phased analysis in order to approach the subject. Julian’s coin iconography was first analysed in comparison to the totality of the Roman Emperors, stretching back to Octavian/Augustus. The second step was to put Julian’s rule within its own context and compare his coinage iconography to that of his predecessors in his own family, the second Flavian dynasty. The last step was to observe the changes during Julian’s two periods of time in power: being first a Caesar – subordinate to his cousin Constantius II – and later on the sole ruler/Augustus. Julian’s iconography was also compared to Constantius’. The results tend to show that most of Julian’s coin iconography could be characterised as conventional. The true departures can be divided into either obvious or surprising ones. 3 Contents
    [Show full text]
  • The Experiences and Education of the Emperor Julian and How It
    COMPANION TO THE GODS, FRIEND TO THE EMPIRE: THE EXPERIENCES AND EDUCATION OF THE EMPEROR JULIAN AND HOW IT INFLUE NCED HIS REIGN Marshall Lilly Thesis Prepared for the Degree of MASTER OF ARTS UNIVERSITY OF NORTH TEXAS August 2014 APPROVED: Christopher Fuhrmann, Major Professor Laura Stern, Committee Member Robert Citino, Committee Member Richard McCaslin, Chair of the Department of History Mark Wardell, Dean of the Toulouse Graduate School Lilly, Marshall. Companion to the Gods, Friend to the Empire: The Experiences and Education of the Emperor Julian and How It Influenced His Reign 361-363 A.D. Master of Arts (History), August 2014, 108 pp., bibliography, 114 titles. This thesis explores the life and reign of Julian the Apostate the man who ruled over the Roman Empire from A.D. 361-363. The study of Julian the Apostate’s reign has historically been eclipsed due to his clash with Christianity. After the murder of his family in 337 by his Christian cousin Constantius, Julian was sent into exile. These emotional experiences would impact his view of the Christian religion for the remainder of his life. Julian did have conflict with the Christians but his main goal in the end was the revival of ancient paganism and the restoration of the Empire back to her glory. The purpose of this study is to trace the education and experiences that Julian had undergone and the effects they it had on his reign. Julian was able to have both a Christian and pagan education that would have a lifelong influence on his reign.
    [Show full text]
  • Julian the Apostle: the Emperor Who “Brought Piety As It Were Back from Exile”
    MJUR 2017, Issue 8 103 Julian the Apostle: The Emperor who “Brought Piety as it Were Back from Exile” Adrian Scaife Rhodes College Abstract Julian the Apostate stands as the only pagan emperor to rule after Constantine the Great instituted Christianity as the state religion of the Roman Empire. During his reign he attempted to reestablish classical religion to its former preeminence, though he also recognized the need to adapt these practices to the context of the post-Diocletian, post-Constantinian empire. This paper will explore his paradoxical forward-looking conservatism through an analysis of the ways in which Julian’s paganism came to resemble the Christian faith he hoped to replace, namely the role of the priesthood, the emerging “pagan orthodoxy,” and the reorganization of the religious power structure into a strict hierarchy. Julian was a prolific writer, and his extant literature provides rare insight into the intentions and beliefs of this notable iconoclast. His polarizing attitudes garnered both enthusiastic praise and ardent condemnation from contemporary historians and theologians, all of which combine to produce an outsized historical record for an emperor whose reign lasted less than two years. Ultimately, the formidable intellectual and political challenge Julian posed to the Christian community required a proportional response, and the extent to which he affected the development of Christianity arguably makes Julian a “father of the Church.” From the end of the third century and into the fourth century CE, the vast Roman Empire underwent arguably the most significant shift in Western history. The military ballooned in size and social and political importance, necessitating a sprawling bureaucracy to support its needs.
    [Show full text]
  • Political Networks, Imperial Relations, and the Division of the Roman Empire, AD 337 to 350
    Political Networks, Imperial Relations, and the Division of the Roman Empire, AD 337 to 350 PhD thesis, December 2019 William Lewis Abstract This thesis argues that the years AD 337 to 350 gave rise to a series of events that prompted one of the earliest and most influential territorial divisions of the Later Roman Empire. Following the death of Constantine the Great, his sons, Constantine II, Constantius II, and Constans, arranged to share power. But a failure of imperial collegiality, culminating in the civil war of 340, led to the empire being divided into autonomous and sovereign states. Following the period of the Tetrarchy, this established a new precedent for how the empire was governed, which eventually became permanent in 395 after the death of Theodosius I. The importance of this first division has been overlooked in scholarship, and this thesis will establish when, how, and why the Roman Empire was divided by the sons of Constantine. This thesis is arranged in the following way. Chapter 1 introduces the thesis, provides an overview of scholarship and the available evidence, establishes a definition of division, and summarises the structure of the thesis. Chapter 2 examines the succession arrangements of Constantine and how they were overturned by Constantius, before considering the negotiations between the sons and their acclamation as Augusti. Chapter 3 reconstructs the governance of the empire from 337 to 340, and demonstrates that there was still a functional imperial hierarchy and undivided empire, even though the authority of Constantine II was beginning to be eroded. Chapter 4 re-examines the conflict between Constantine II and Constans in 340, and argues that the accepted narrative of Constantine II’s aggression is false, and that Constantine II was ambushed on the initiative of Constans.
    [Show full text]
  • This Thesis Has Been Submitted in Fulfilment of the Requirements for a Postgraduate Degree (E.G
    This thesis has been submitted in fulfilment of the requirements for a postgraduate degree (e.g. PhD, MPhil, DClinPsychol) at the University of Edinburgh. Please note the following terms and conditions of use: This work is protected by copyright and other intellectual property rights, which are retained by the thesis author, unless otherwise stated. A copy can be downloaded for personal non-commercial research or study, without prior permission or charge. This thesis cannot be reproduced or quoted extensively from without first obtaining permission in writing from the author. The content must not be changed in any way or sold commercially in any format or medium without the formal permission of the author. When referring to this work, full bibliographic details including the author, title, awarding institution and date of the thesis must be given. THE ROLES OF IMPERIAL WOMEN IN THE LATER ROMAN EMPIRE (AD 306-455) Belinda Washington Doctorate of Philosophy The University of Edinburgh 2015 Signed Declaration I hereby declare that that this thesis is entirely my own composition and work. It contains no material previously submitted for the award of any other degree or professional degree. Belinda Washington 1 CONTENTS ABSTRACT ................................................................................................................................... 6 ACKNOWLEDGEMENTS .................................................................................................................. 7 MAIN TEXTS USED AND LISTS OF ABBREVIATIONS AND TABLES
    [Show full text]
  • Great Massacre" of 337 and the Promotion of the Sons of Constantine Author(S): R
    THE SUMMER OF BLOOD: The "Great Massacre" of 337 and the Promotion of the Sons of Constantine Author(s): R. W. BURGESS Reviewed work(s): Source: Dumbarton Oaks Papers, Vol. 62 (2008), pp. 5-51 Published by: Dumbarton Oaks, Trustees for Harvard University Stable URL: http://www.jstor.org/stable/20788042 . Accessed: 16/05/2012 13:25 Your use of the JSTOR archive indicates your acceptance of the Terms & Conditions of Use, available at . http://www.jstor.org/page/info/about/policies/terms.jsp JSTOR is a not-for-profit service that helps scholars, researchers, and students discover, use, and build upon a wide range of content in a trusted digital archive. We use information technology and tools to increase productivity and facilitate new forms of scholarship. For more information about JSTOR, please contact [email protected]. Dumbarton Oaks, Trustees for Harvard University is collaborating with JSTOR to digitize, preserve and extend access to Dumbarton Oaks Papers. http://www.jstor.org THE SUMMER OF BLOOD The "GreatMassacre" of 337and thePromotion of theSons ofConstantine R. W. BURGESS in a indeed. To Tim Barnes, thefirstyear ofhis retirementfrom teaching: giant's shoulders, I. Introduction Constantine was the firstChristian fact that these would be considered amiracle," HA Although emperor, days massacre his reignwas marred by more familialbloodshed than that Claud. 2.6).1 This of themale descendants of was to most of any other Roman emperor: he himself involved Theodora,the half brothers and of thehalf nephews one or another in the deaths of his wife's of isone of themost degree father, Constantine, intriguing personal epi his wife's brother, his half sister'shusband, his eldest son, sodes in the history of theRoman emperors.
    [Show full text]
  • The Idea of Rome in Late Antiquity
    The Idea of Rome in Late Antiquity Ioannis Papadopoulos Submitted in accordance with the requirements for the degree of Doctor of Philosophy The University of Leeds School of History December 2018 2 The candidate confirms that the work submitted is his own and that appropriate credit has been given where reference has been made to the work of others. This copy has been supplied on the understanding that it is copyright material and that no quotation from the thesis may be published without proper acknowledgement. The right of Ioannis Papadopoulos to be identified as Author of this work has been asserted by him in accordance with the Copyright, Designs and Patents Act 1988. © 2018 The University of Leeds and Ioannis Papadopoulos 3 4 I N M E M O R I A M This Thesis is dedicated to the loving memory of my grandfather Constantine Nicolaou (1920-2011) and of my father Chris Papadopoulos (1953-2017) who departed too early to see this work complete, marking the beginning and the end of this research. ‘‘Ἀθάνατος ψυχὴ κοὐ χρῆμα σόν, ἀλλὰ προνοίας, ἣ μετὰ σῶμα μαρανθέν, ἅτ’ ἐκ δεσμῶν θοὸς ἵππος, ῥηιδίως προθοροῦσα κεράννυται ἠέρι κούφῳ δεινὴν καὶ πολύτλητον ἀποστέρξασα λατρείην· σοι δὲ τι τῶνδ’ ὄφελος, ὅ ποτ’ οὐκετ’ ἐὼν τότε δόξεις; ἢ τι μετὰ ζῳοῖσιν ἐὼν περὶ τῶνδε ματεύεις;’’ Philostratus, Τὰ ἐς τὸν Τυανέα Ἀπολλώνιον, IX, 31 5 Abstract The aim of this research is to approach and analyse the manifestation and evolution of the idea of Rome as an expression of Roman patriotism and as an (urban) archetype of utopia in late Roman thought in a period extending from AD 357 to 417.
    [Show full text]
  • Life of Constantine
    d:/3cameron/pre.3d ± 6/7/99 ± 14:51 ± disk/mp CLARENDON ANCIENT HISTORY SERIES General Editors Brian Bosworth Miriam Grin David Whitehead Susan Treggiari d:/3cameron/pre.3d ± 6/7/99 ± 14:51 ± disk/mp The aim of the CLARENDON ANCIENT HISTORY SERIES is to provide authoritative translations, introductions, and commentaries to a wide range of Greek and Latin texts studied by ancient historians. The books will be of interest to scholars, graduate students, and advanced undergraduates. d:/3cameron/pre.3d ± 6/7/99 ± 14:51 ± disk/mp e u s e b i u s Life of Constantine Introduction, translation, and commentary by Averil Cameron and Stuart G. Hall C L A R E N D O N P R E S S ´ O X F O R D 1 9 9 9 d:/3cameron/pre.3d ± 6/7/99 ± 14:51 ± disk/mp 3 Great Clarendon Street, Oxford ox2 6dp Oxford University Press is a department of the University of Oxford and furthers the University's aim of excellence in research, scholarship, and education by publishing worldwide in Oxford New York Athens Auckland Bangkok Bogota Buenos Aires Calcutta Cape Town Chennai Dar es Salaam Delhi Florence Hong Kong Istanbul Karachi Kuala Lumpur Madrid Melbourne Mexico City Mumbai Nairobi Paris SaÄ o Paulo Singapore Taipei Tokyo Toronto Warsaw and associated companies in Berlin Ibadan Oxford is a registered trade mark of Oxford University Press Published in the United States by Oxford University Press Inc., New York # Averil Cameron and Stuart Hall 1999 The moral rights of the authors have been asserted Database right Oxford University Press (maker) First published 1999 All rights reserved.
    [Show full text]
  • Ancestors of King Arthur Pendragon
    Ancestors of King Arthur Pendragon Generation 1 1. King Arthur Pendragon (son of Uther Pendragon King of Britain Pendragon and Eigr Ygerne) was born in 476 AD in Tintagel Castle, Cornwall, , England. He died on 21 May 542 AD. He married Morgaine Pendragon. He married Gwenhwyfar deBretagne. She was born in , , Bretagne, France. Generation 2 2. Uther Pendragon King of Britain Pendragon (son of Flavius Julius Constantius and Flavia Maximiana Fausta) was born in 430 AD in War Chief Britions King, , , England. He died in 495 AD in Stonehenge, Wiltshire, , England. He married Eigr Ygerne. 3. Eigr Ygerne was born in Dumnonia, , , England. She died in Solwayfirth, Dumfries-shire, , Scotland. Notes for Uther Pendragon King of Britain Pendragon: Uther is best known from Geoffrey of Monmouth's History of the Kings of Britain (1136) where he is the youngest son of King of Britannia Constantine II. His eldest brother Constans succeeds to the throne on their father's death, but is murdered at the instigation of his adviser Vortigern, who seizes the throne. Uther and his other brother Aurelius Ambrosius, still children, flee to Brittany. After Vortigern's alliance with the Saxons under Hengist goes disastrously wrong, Aurelius and Uther, now adults, return. Aurelius burns Vortigern in his castle and becomes king. With Aurelius on the throne, Uther leads his brother's army to Ireland to help Merlin bring the stones of Stonehenge from there to Britain. Later, while Aurelius is ill, Uther leads his army against Vortigern's son Paschent and his Saxon allies. On the way to the battle, he sees a comet in the shape of a dragon, which Merlin interprets as presaging Aurelius's death and Uther's glorious future.
    [Show full text]